Sau Sắc Đẹp Ngàn Cân, khán giả tiếp tục được thưởng thức ngay một bộ phim đặc sắc làm lại từ kịch bản Hàn Quốc, đó chính là phim mới Yêu Đi Đừng Sợ.
Bạn có tin ma quỷ là thật hay không? Cô gái Phương (Nhã Phương) sẽ khẳng định là có! Sau cái chết của cô bạn thân tên Vân (Hạ Anh), Phương bỗng có khả năng nhìn thấy ma. Định mệnh khiến Phương làm việc cho chàng ảo thuật gia sợ ma Tùng (Ngô Kiến Huy). Hai người bắt đầu có tình cảm với nhau nhưng khả năng nhìn thấy ma của Phương khiến cả hai gặp những chuyện dở khóc dở cười, nhất là khi hồn ma Vân vẫn theo đuổi Phương.
Điểm cộng đầu tiên cho phim là thiết kế không sao chép nguyên si bản Hàn Quốc (Spellbound). Nhìn vào trang phục, bối cảnh, góc quay, ánh sáng… có thể thấy Yêu Đi Đừng Sợ mang hơi hướng phương Tây nhiều hơn. Trang phục, những cái vòng tay vòng cổ, mái tóc gợn sóng của Phương đậm chất hipster/indie Mỹ cuối thế kỷ 20. Cái lều dùng để thay giường ngủ trong nhà Phương cũng là cái lều mô-tuýp thổ dân da đỏ. Tuy vậy, người xem tinh ý vẫn có thể phát hiện nhiều cảnh dựa theo khung hình giống hệt như cảnh Tùng sợ ma chui vào trốn trong cần xé (bản gốc là thùng giấy), Phương xé áo Tùng, hồn ma đứa bé nhờ cứu cha, tai nạn khiến Vân chết đuối…
Điểm cộng thứ hai là mạch phim hay. Nếu mà nhiều đoạn thừa xem sẽ chán, còn làm quá vắn tắt thì không hiểu được nội dung. Lỗi chung của các nhà sản xuất Việt Nam là quá nhiều cảnh thừa thãi để kéo dài thời lượng. Rất may là Yêu Đi Đừng Sợ không mắc lỗi này (có lẽ do được phát huy từ bản Hàn Quốc). Khán giả có thể xem từ đầu đến cuối mà không thấy đoạn nào thừa hay thiếu. Tốt! Bên cạnh đó, cũng có nhiều cảnh lãng mạn làm hài lòng khán giả nữ như đứng bên sông tâm sự, hôn nhau trong lều ngủ, khiêu vũ trên sân thượng…
Ồ! Ngô Kiến Huy, vừa thấy anh là chàng trai mới lớn trong Cô Gái Đến Từ Hôm Qua mà giờ đã thấy anh là một chàng ảo thuật gia tài năng rồi. Không rõ những màn ảo thuật của anh có sử dụng xảo thuật vi tính hay là do chính anh làm thật nhưng phải công nhận là vào vai ảo thuật gia rất “mượt”. Những cảnh sợ ma rất tự nhiên. Những cảnh “ướt át” với Nhã Phương càng tốt nữa. Nói chung không có điểm chê nào cho Ngô Kiến Huy.
Nhã Phương quá hợp vai cô gái có khả năng nhìn thấy ma. Cảnh nhậu say từ ngay đầu phim đã thấy độ “điên” và “lầy” một cách tự nhiên, không gượng của Nhã Phương. Cái giọng nhè nhè khi say làm khán giả bật cười thoải mái. Biểu cảm khuôn mặt cũng rất tốt. Sự kết hợp giữa cô và Ngô Kiến Huy quá ăn ý, nói dễ hiểu là “Cặp đôi hoàn hảo”. Chỉ có hai tính từ mô tả Nhã Phương: mạnh mẽ và bí ẩn.
Đàn anh Kiều Minh Tuấn thì vừa độc đoán vừa hài hước. Vai bầu sô của anh độc đáo ở chỗ trang phục bảnh còn bảnh hơn cả ảo thuật gia. Cái lúc khi ngăn cản Tùng gọi điện thoại cho Phương, anh kết hợp thoại gây cười (không phải kiểu chọc lét) với hành động nằm đè cửa không cho Tùng ra vui hết sức! Lại thêm một vai gây dấu ấn cho tên tuổi Kiều Minh Tuấn sau Em Chưa 18, dù chỉ là vai phụ!
Trang ú (Puka) và Diễm (Ái Phương) cũng thú vị, nhưng không gây ấn tượng nhiều. Hầu như lúc nào hai nhân vật này xuất hiện cũng với đặc trưng: một người thì mặc đồ thể thao, đầu chùm headphone, một người thì luôn… tắm! Nhiệm vụ của hai người trong phim chỉ là tâm sự hoặc bày cho Phương những trò vớ vẩn như những kiểu hôn. Có lẽ vai diễn của họ ý nghĩa nhất là khi họ bị hồn ma Vân hù dọa buộc họ phải quay mặt với Phương, làm tôn lên sự bị cô lập của Phương đối với mọi người. Phải chi đạo diễn cho họ xuất hiện tiếp ở cuối phim!?
Hồn ma Vân trong phim do Hạ Anh thủ vai khiến khiến khán giả lại nhớ tới vai Chiêu Minh trong Cô Gái Đến Từ Hôm Qua. Dù chỉ là vai diễn thoáng qua nhưng Hạ Anh khiến khán giả chú ý với khuôn mặt thích hợp đóng vai nữ sinh thuần khiết. Mặc dù trang điểm đôi mắt đen chẳng-khác-gấu trúc nhưng hồn ma Vân vẫn khiến khán giả cảm thấy vô cùng đáng yêu!
Yếu tố kinh dị trong phim mang hơi hướng vui hơn đáng sợ. Hồn ma đứa bé chạy cạch cạch nhanh như gió khiến khán giả phì cười thoải mái. Mấy đứa trẻ chết oan chỉ đứng bên đường nhìn trừng trừng chứ không làm gì cả. Đoạn Phương trả lại dây chuyền cho hồn ma Vân thì đẹp và thi vị. Một điều khá thú vị là ma trong phim Hàn mặc đồ đen trong khi ma trong phim Việt thì mặc toàn đồ trắng. Ma cũng có tương phản văn hóa chăng?
Âm nhạc của phim cũng được chăm chút với những đoạn nhạc nền phù hợp. Ấn tượng nhất là bản nhạc chủ đề Yêu Đi, Đừng Sợ! do nhạc sĩ Nguyễn Phúc Thiện sáng tác và Only C thể hiện. Cái cảnh Phương và Tùng khiêu vũ trên quán bar sân thượng trong khi Only C hát live thật hay. Trong rạp nghe tiếng vài cô gái suýt xoa “Ngô Kiến Huy và Nhã Phương khiêu vũ đẹp quá!”. Với giai điệu ngọt ngào, sâu lắng và giọng hát trầm ấm của Only C đã khiến khán giả thực sự đắm chìm trong nhiều cung bậc cảm xúc, dù có chút buồn, lo lắng, sợ hãi nhưng vẫn đầy tin tưởng và ngập tràn yêu thương “Dẫu là sẽ đau, cầm tay ta cứ bên nhau như vậy, Yêu đi, đừng sợ!…”
Nhìn tổng quan, Yêu Đi Đừng Sợ là một bộ phim chiếu rạp kinh dị dành cho những ai thích sự lãng mạn, giải trí hơn là nỗi khiếp sợ. Ra ngay rạp chiếu phim đi nào các cô gái!