Sau bao ngày chờ đợi, cuối cùng vợ chồng nhà Warren đã tái xuất tại các rạp chiếu phim. Lần này không có búp bê, phù thủy hay ma sơ tà ác nào cả, chỉ có một tội phạm đáng thương bị ám dẫn đến mất hết lí trí để rồi giết người.
Nghe qua có vẻ chẳng mấy hấp dẫn, thế nhưng đây lại là cột mốc đáng nhớ trong lịch sử ngành luật pháp Hoa Kỳ. Bởi vì lần đầu tiên có trường hợp bị cáo được bào chữa tại tòa án, lấy nguyên nhân là do bị MA XUI QUỶ KHIẾN.
Vũ trụ The Conjuring là một trong những thương hiệu kinh dị ăn khách trong nhiều năm gần đây. Dưới bàn tay của đạo diễn gốc Á James Wan, cõi tâm linh với những hồn ma chết oan và các thế lực siêu nhiên quỷ quyệt hiện lên đầy ám ảnh. Lần lượt dựa trên những câu chuyện có thật, được thu thập thông qua tài liệu của cặp vợ chồng Ed – Lorraine Warren, The Conjuring đủ làm những “mọt phim” gan dạ nhất phải giật thót mình bởi độ rùng rợn đi cùng kịch bản xuất sắc.
Trong phần phim mới, vấn đề xảy ra ngay trong buổi trừ tà cho cậu bé David Glatzel. Một thực thể tà ác đã chiếm hữu lấy cậu và gây nên vô số phiền phức. Tại đây linh mục Gordon và Ed Warren đã cố gắng trục xuất con quỷ ra khỏi David. Tưởng rằng mọi thứ đã được giải quyết êm đẹp, không ngờ khi David bắt đầu những ngày tháng tươi mới bình thường thì cũng là lúc chuỗi thời gian đen tối nhất xảy đến với Arne – bạn trai của Debbie và cũng là chị gái David.
Người đảm nhận vai trò chỉ đạo thực hiện phần 3 là Michael Chaves. Michael tiếp tục dẫn dắt người xem đến buổi nghi thức làm lễ nguyền rủa dưới quyền năng của Satan, thay vì chỉ tập trung vào căn nhà bị ám như hai phần phim đầu.
Khác với thường lệ, phần mở đầu của The Conjuring: The Devil Made Me Do It là lúc khán giả chứng kiến cảnh trừ tà với sức mạnh khủng khiếp của quỷ dữ. Điều thường thấy ở The Conjuring phần I và II chính là sẽ mở màn gây sợ ở mức độ nhẹ, sau đấy là một cú one-shot giới thiệu toàn bộ nhân vật cũng như không gian chính diễn ra các sự việc “không do người làm”, cuối cùng kết thúc bằng tiếng kêu cứu của nhân vật khi mọi thứ dần mất kiểm soát.
Riêng ở phần III, sau loạt sự việc nghiêm trọng trong quá trình trục xuất quỷ, chương đen tối mới xuất hiện. Bằng khả năng ngoại cảm của mình Lorraine đã nhìn thấy được những ảo giác về một bàn thờ được ai đó dùng để triệu hồi sức mạnh của quỷ. Cặp vợ chồng buộc phải giải oan cho Arne, chứng minh cho thẩm phán và các thành viên bồi thẩm đoàn tin rằng có sự tồn tại của ma quỷ.
Patrick Wilson và Vera Farmiga vẫn là “linh hồn” của cả series. Sự ăn ý trong diễn xuất giúp mối quan hệ của Ed-Lorraine được gắn kết rõ ràng, bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được tình yêu to lớn của họ dành cho nhau.
Trường đoạn Ed cầm guitar ngân vang tình khúc Can’t Help Falling In Love kinh điển của Elvis Presley được nhiều người yêu thích, đấy cũng là khoảnh khắc đẹp và cảm động nhất của The Conjuring II. Trong The Devil Made Me Do It, công chúng lại có cơ hội trở về quá khứ và hiểu thêm về lần gặp mặt “định mệnh” của vợ chồng nhà Warren thuở trẻ – một tình yêu dạng “tiếng sét ái tình”.
Tuy nhiên có vẻ Michael Chaves chưa đủ khéo léo để biến sức mạnh từ tình yêu của Ed và Lorraine thành chìa khóa giải quyết nguồn cơn của mọi diễn biến theo cách mượt mà. Thậm chí với những ai khó tính, có thể sẽ đưa ra nhận định rằng màn thể hiện yêu thương của cả hai có phần sến súa, đi lệch khỏi mạch phim.
Ở phía bên chia chiến tuyến, điểm mới lạ chính là không còn mô tuýp kẻ ác thích ngắm nhìn sự đau khổ của người khác để hả dạ. Thông điệp lần này của phim hướng về sự giáo dục con cái của cha mẹ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển của đứa trẻ khi trưởng thành. Thoạt nghe có vẻ đầy ý nghĩa và đậm tính nhân văn, tiếc là Michael Chaves lại không tận dung khai thác những khía cạnh sâu hơn như động cơ và cơn ác mộng đã tác động ra sao đến phản diện.
Thay vì chú trọng vào phiên tòa xử vụ án của Arne hay khắc họa rõ hơn về hình thức thực hiện lễ nguyền rủa của môn đệ quỷ Satan, phim lại mang yếu tố điều tra phá án nhưng thiếu chỉn chu.
Những màn jump-scare lần này giảm đi yếu tố bất ngờ, gần như các cảnh hù dọa đều dễ đoán. Với những fan trung thành của vũ trụ The Conjuring đôi khi sẽ thất vọng vì sự “xuống phong độ” này. Ngoài ra nhịp phim bị đẩy lên dồn dập quá sớm khiến cho cao trào thiếu bùng nổ.
Trước đây James Wan tạo dựng được tên tuổi nhờ vào tài năng thấu hiểu nỗi sợ của con người. Ông chủ ý vẽ ra một bầu không khí ma quái vô hình, khiến sự sợ hãi bao trùm dựa trên tưởng tượng của những con người ngồi tại rạp. Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa âm thanh – hình ảnh giúp James Wan thao túng được tâm lý của bất cứ ai và tạo nên sự hồi hộp, hoảng loạn khi họ dần chìm vào thế giới The Conjuring. Đây là điều mà phần III chưa làm tốt.
Sau tất cả, The Conjuring: The Devil Made Me Do It vẫn là một phim đáng xem, thỏa mãn được nhu cầu giải trí và là một tác phẩm không thể bỏ qua cho những ai yêu thích thể loại kinh dị.
Phim đang chiếu tại các hệ thống rạp Galaxy Cinema trên toàn quốc.