[Review] Ant-Man: Marvel Làm Tốt Những Gì Họ Giỏi Nhất

  • {{ item.point | number : 1 }}/10 

Có một điều không thể phủ nhận, là Marvel luôn biết cách để mở đầu một loạt phim. Từ những nhân vật chưa ai từng nghe tên trở thành hiện tượng siêu anh hùng được yêu mến. Năm ngoái là Guardian of the Galaxy, và năm nay là Ant-man (Người Kiến).

Marvel đã phải đau đầu khá nhiều với bộ phim này. Bởi sự khó khăn trong việc thể hiện siêu năng lực “kiến” và thế giới thu nhỏ, cũng như dấu hỏi về tính hấp dẫn đối với khán giả, đã khiến họ nhiều lần đưa dự án lên kế hoạch rồi lại hủy bỏ. Nhưng ở thời điểm hiện tại, dường như mọi nhân vật từ Marvel, cho dù xa lạ đến đâu (khởi đầu cho trò đùa hỏi “Ai cơ?” được yêu thích), đều thành công rực rỡ. Không có lý do gì để cất giữ “người hùng” đặc biệt này thêm nữa.

Trước đó, Marvel cũng đã “dọn đường” bằng cách loại bỏ vai trò của Tiến sĩ Han Pym (Michael Douglas), ra khỏi sự hình thành của Avengers. Với những người đã quen với Comic, thì câu chuyện của Ant-man còn khác lạ hơn nữa. Nhưng hóa ra đó là hướng đi đúng đắn, khán giả đại chúng không cần biết đến Han Pym hay Scott Lang (Paul Rudd) mà vẫn dễ dàng tiếp cận với câu chuyện.

Khởi đầu phim là ở năm 1989, khi Pym còn là một Tiến sĩ trẻ vừa phát hiện ra loại hạt kỳ lạ giúp thu nhỏ nguyên tử. Tức giận khi nhận thấy công trình của mình có khả năng bị đánh cắp, Pym rời khỏi công ty và sống ẩn dật. Nhưng học trò của ông, Darren Cross (Corey Stoll) vẫn ngày đêm nghiên cứu, hòng chế tạo ra “Bộ giáp vàng”, thứ vũ khí nguy hiểm để bán cho bất kỳ ai trả giá cao nhất. 26 năm sau, ở hiện tại, hắn ta đã ở rất gần đích đến.

Trong khi đó, Scott Lang là một đạo chích có tài vừa mới ra tù, và muốn hoàn lương. Mối quan tâm duy nhất của anh là cô con gái bé bỏng Cassie mà anh không thể gặp, do lệnh cách ly. Lang cố tìm việc để chu cấp cho con nhưng thất bại, bởi lý lịch xấu. Không còn cách nào khác, anh quyết định thực hiện “phi vụ” cuối cùng vài người bạn. Nhưng khi vào cuộc, trong két sắt của gã nhà giàu bí ẩn không hề có của cải, mà là một bộ áo.

trong két sắt của gã nhà giàu bí ẩn không hề có của cải, mà là một bộ áo.

Chúng ta sẽ biết rằng, đó là bộ áo của “Người Kiến”. Với khả năng thu nhỏ người dùng ở kích cỡ kiến (và tăng sức mạnh), đồng thời sai khiến được loài động vật tí hon này.

Nếu phải dành tràng pháo tay cho thành tựu nổi bật nhất của Marvel, đó sẽ là nỗ lực của họ trong việc đưa người xem đi đến bất kỳ nơi tưởng tượng nào. Từ quá khứ đến tương lai, từ mặt đất đến các hành tinh, và từ vũ trụ bao la cho đến thế giới thu nhỏ tuyệt vời của Ant-man. Ở phút đầu tiên khi Lang bị thu nhỏ trong bồn tắm, chúng ta biết rằng bộ phim đã đi đúng hướng, và đạo diễn Peyton Reed đã chạm đúng nốt. Đó là thế giới cực kỳ thú vị dù cực kỳ gần gũi, và đánh trúng vào giấc mơ cũ kỹ mà mọi người đều có về chuyến phiêu lưu vào thế giới tí hon nào đó. Lang chạy trốn khỏi “cơn hồng thủy” là dòng nước tắm, đối mặt với “quái vật chuột” khổng lồ, sau đó len lỏi giữa hàng đống chân người nhảy nhót. Những đồ vật quen trở nên thật mới lạ khi phóng to kích cỡ. Đó là giây phút khiến chúng ta há hốc mồm.

Khi những kỹ xảo CGI đã đạt đến độ bão hòa, và có đến 9 thế giới từng xuất hiện trong Thor: The Dark World mà vẫn cảm thấy nhạt nhẽo, thì thế giới của Ant-man là một sự tươi mới.

Marvel đã lo lắng về sức hấp dẫn của phim, thì Peyton cho họ câu trả lời. Ông đồng nhất tông phim với sức mạnh của bộ áo, không hề phô trương như Iron Man, mà mang tính lén lút, đột nhập, phù hợp với “nghề” đạo chích của Lang. Ngoài sự cuốn hút từ thế giới thu nhỏ, còn đến từ đội quân kiến lợi hại mà Pym nghiên cứu. Sẽ có những cái tên khoa học dài, nhưng được tiết chế, và người xem có thể dễ dàng phân biệt các loại kiến với nhiều khả năng khác nhau (phóng điện, cứng cáp, bay, chích độc...) và dõi theo chúng với sự thích thú.

Không nghi ngờ gì về việc Ant-man là phim có tính giải trí tốt nhất, thậm chí có thể xếp hàng đầu trong vũ trụ Marvel. Những tình tiết hài hước duyên dáng và dễ chịu, nhờ vào phần lời thoại thông minh đến từ biên kịch Edgar Wright (chính là đạo diễn bộ ba hài hước “Máu và Kem” của Anh), giữ được phong độ từ đầu đến cuối. Chàng mập Michael Pena tỏa sáng ở vai hài đầu tiên sau rất nhiều phim “nghiêm túc”, và người ta sẽ còn phải nhắc đến anh. Trong khi những màn hành động “phóng to-thu nhỏ” là cực kỳ sáng tạo. Reed biết cách để thêm vào chất hài ngay cả những cảnh đánh đấm dữ dội nhất, tận dụng lợi thế ở sự khác biệt kích cỡ đồ vật một cách khéo léo (vụ đâm tàu), và mang đến những tràng cười thoải mái.

Ant-man mang đến cảm tưởng rằng Marvel cuối cùng đã lấy lại phong độ và năng lượng như ở Iron Man phần đầu tiên.

Tất nhiên, sẽ không có những câu chuyện phức tạp và chiều sâu, như lời chủ tịch Kevin Feige đã nói “sẽ chẳng có phim Marvel nào đen tối”. Ngoài tính giải trí rất rất ổn, thì mọi thứ khác của Ant-man đều nằm vừa vặn trong khuôn. Một câu chuyện về tình cảm cha con, thầy trò điển hình nhẹ nhàng, những cách giải quyết cao trào có phần dễ dãi và chưa thật sự thuyết phục. Không có những giằng xé nội tâm hay khoảnh khắc lắng đọng xuất sắc. Không hề dở nhưng cũng không đặc biệt.

Phải nói thêm rằng, trong phiên bản truyện tranh, động lực của Lang là rõ ràng hơn, khi cô con gái Cassie bị bệnh tim và anh phải trở lại làm trộm cắp để cứu con. Trong phim, động lực này là chưa đủ, khi Lang “ngựa quen đường cũ” quá dễ dàng, dẫn đến nhân cách của anh không thật sự thu hút.

ant man và cô con gái

Bù lại thì Ant-man có được sự liên kết rất tốt giữa các diễn viên. Paul Rudd vốn là một diễn viên hài giỏi và có sức hấp dẫn tự nhiên, không mấy khó khăn để chiếm lấy sự chú ý của người xem ở sự gần gũi, bình dị. Đóng cặp với anh trong vai con gái của Pym là Evangeline Lily, người đẹp từ loạt truyền hình ăn khách Lost (Mất tích). Cô đúng là mẫu nữ nhân yêu thích của Marvel, xinh đẹp, quyến rũ, thông minh, và chắc chắn sẽ có vai trò lớn trong thế giới siêu anh hùng tương lai. Ngoài ra là một Michael Douglas vẫn rất phong độ, phối hợp ăn ý và cân bằng với Ruud trong suốt chiều dài phim.

Và vấn đề muôn thuở của Marvel vẫn chưa được giải quyết ở bộ phim này, là vai phản diện. Corey Stoll chỉ có thể ấn tượng khi xuất hiện, và sau đó mờ nhạt dần do không có nhiều không gian. Người ta không thể hiểu những giọt nước mắt của Cross khi không có bất kỳ mối liên hệ nào giữa hắn và Pym được xây dựng. Rõ ràng, đến nay Loki vẫn là vai phản diện xuất sắc duy nhất mà Marvel tạo ra được, và vẫn là quá ít.

Nếu phải so sánh hai bộ phim năm nay của Marvel, thì Avengers 2 sẽ thắng lớn ở phòng vé, còn Ant-man sẽ thắng lớn ở chất lượng. Nếu không thể trông chờ ở một Marvel phức tạp và dữ dội hơn, thì đây chính là điều người ta mong muốn khi bước vào rạp chiếu bóng, khi họ làm điều họ vẫn làm ở mức tốt nhất. Một siêu phẩm giải trí, hài hước, hành động thỏa mãn tai và mắt, trí tưởng tượng, gọn gàng và dễ chịu. Và đó là Marvel chúng ta vẫn biết.

 

Xem thêm bình luận

MINIONS: THIẾU TÌNH CẢM, NHƯNG VÔ VÀNG NỤ CƯỜI

JURASSIC WORLD: TRỞ LẠI CƠN ÁC MỘNG THƠ BÉ CỦA CHÚNG TA

SPY: "PHIÊN BẢN NỮ" HÀI HƯỚC TUYỆT ĐỈNH CỦA JAMES BOND

Bài viết liên quan

Bình luận phim